HIV gây suy giảm miễn dịch, nó chưa phải thứ nguy hiểm nhất, cái chân chính khiến người bị HIV chết chính là các loại vi khuẩn, virus cơ hội. Mà điều trị cái này mới là thách thức khó khăn.
Nghe hắn nói khả năng chữa trị không phải 100% thì cũng không ai bất ngờ, thứ này đã bao nhiêu thập kỷ rồi còn chưa tìm ra cách điều trị? Nó chính là căn bệnh toàn thế giới a. Nếu cái tin tức này xuất hiện, chỉ cần xác xuất chữa khỏi là 10% thôi cũng sẽ khiến toàn bộ thế giới sục sôi. Số người bị mắc bệnh này còn không phải là 1000-2000 người mà là mấy chục, mấy trăm triệu người a.
Hoàng Phi Hồng sau cơn khiếp sợ qua đi, hắn thà rằng thử tin người này một lần còn hơn, bởi vì hiện tại hắn là người hiểu rõ nhất mẹ mình có thể sống được thêm mấy ngày đã là kỳ tích rồi. Tuy vậy cái hắn khó hiểu chính là sao kẻ này lại đối với hắn có hứng thú? Hắn liền hỏi:
- Tại sao lại là tôi?
Dương Tuấn Vũ:
- Trực giác.
- Trực giác?
Cả ba người ngây ngẩn, kẻ này thế nhưng lại làm việc quá ngẫu hứng đi.
Hoàng Phi Hồng nắm chặt tay, hắn quyết định đánh cược cuộc đời mình một lần:
- Được. Tôi sẽ đi theo anh,
Hải Đường thấy hắn mở miệng liền đồng ý như vậy cũng chỉ biết nắm chặt tay, trong lòng lo lắng mà thôi.
Dương Tuấn Vũ lại không cho là vậy, hắn lại rất tin vào trực giác của mình, hắn hỏi:
- Cậu muốn làm kinh tế, kỹ thuật, nghiên cứu hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556375/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.