Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
“Đi thôi, chờ một tuần nữa em sẽ biết.” Âu Dương Lãnh cũng không muốn cho cô biết sớm như vậy, thế thì mất đi sự thần bí. Anh ôm cô đi tới thang máy, dọc đường đi nhân viên Vu thị ào ào xuất hiện, mỉm cười hành lễ với Vu Thiện, bọn họ đều mong chờ Vu Thiện có thể tiếp nhận Vu thị, vì bọn họ chịu đựng hai anh em Vu Long Vu Hổ đủ rồi. lequydonn
“Nhưng em muốn biết mà.” Vu Thiện gật đầu với từng người một rồi bị kéo vào thang máy, tò mò hỏi, sao giờ không cho cô biết.
“Đi thôi, Thiện Nhi, sẽ nhanh công bố, không dễ chơi đâu.” Âu Dương Lãnh vẫn không chịu nói cho cô biết khiến Vu Thiện rất tức giận, nhưng nghĩ lại thì hết giận, nếu như mẹ có thể tin anh, vì sao mình lại không?
“Dạ, em tin anh.” Vu Thiện nở nụ cười sáng lạn, bàn tay nhỏ bé nắm chặt tay Âu Dương Lãnh, tràn đầy vẻ mình tin tưởng anh, bỏ qua chuyện mẹ mất thì Âu Dương Lãnh thật sự là một người đàn ông tốt, nêu đúng như trong thư mẹ viết, thì chuyện mẹ mất đáng ngờ quá.
“Thiện Nhi!” Cô thay đổi khiến Âu Dương Lãnh vừa mừng vừa lo, rốt cuộc cô cũng chịu tin! Tay anh nắm chặt tay cô, kích động muốn nhét Vu Thiện vào trong xương cốt mình.
“Đừng như vậy, đây đang là Vu thị!” Vu Thiện bị ôm chặt cứng, thiếu chút nữa không thể hô hấp, cái tên Âu Dương Lãnh kích động như vậy làm gì chứ!
“Thiện Nhi, đồng ý với anh, từ nay về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-phu-nhan-chay-roi/555191/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.