Edit: Ngọc Hân
Chuyện xảy ra đã qua một tuần lễ, Âu Dương Lãnh duy trì bộ dạng này từ đó, gương mặt tuấn tú âm trầm, nhìn vào một chỗ không nháy mắt, thuốc đốt cháy gần tới ngón tay mới hút một ngụm.
Hặc Mộc thấy Âu Dương Lãnh đúng lúc khói đang mịt mù, mấy ngày nay bất kể Hắc Tử phái đi bao nhiêu người cũng đều không cách nào tìm thấy bóng dáng Vu Tiện, cô giống như biến mất khỏi thành phố S.
Chỉ thiếu điều lật tung thành phố S lên, nhưng tình hình bây giờ cũng chả khác gì lật tung lên rồi cả, anh ta không hiểu sao Vu Thiện lại biến mất không dấu vết như vậy được, dù sao người lớn thế, sao có thể biến mất trong nháy mắt!
Ở những nơi Vu Thiện có thể xuất hiện đều đã lục soát qua, tin tức mang về lần lượt là thất vọng, Hắc Mộc đã chết tâm, nhưng Âu Dương Lãnh vẫn chưa buông tha, anh không tin Vu Thiện lại mất tích.
Ngày đó phát hiện bóng dáng Vu Thiện trên đường nhỏ, là người khác cố ý cài bẫy, lúc ấy cho rằng Vu Thiện bị bắt cóc, nhưng từ lúc đó đến giờ mà bọn cướp không gọi điện đòi tiền chuộc, còn Hắc Tử thì loại bỏ khả năng bị bắt cóc, suy cho cùng bắt cóc không phải là vì tiền sao?
Ở hội trường tham gia triển lãm, quả thực có nhìn thấy bóng dáng Vu Thiện trong camera, chính xác là cô ngồi lên xe tài xế chạy về phía tập đoàn Âu Dương, còn chiếc xe nửa đường xuất hiện, cảnh sát chứng thực là một chiếc xe được trộm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-phu-nhan-chay-roi/555177/chuong-92-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.