“Á, anh đừng nóng giận, tôi chỉ là nói ngoài miệng mà thôi.” Vu Thiện nhìn thấy sắc mặt anh thoáng chốc thay đổi, cười ha ha, nhất thời trong lòng ảo não, tại sao mình có thể nói như vậy với ân nhân cứu mạng mình chứ, cho dù anh không thật lòng cứu mình, cũng được xem như là người mang mình rời khỏi đây. lquydoon
“Nói, có phải hắn ta phái cô tới đây không?” Kinh Sở tiếp tục hỏi, cố chấp muốn từ trong miệng cô biết được, có phải người kia phái cô tới hay không, dường như làm thế thì có thể giải thích được mình bị cô hấp dẫn, sẽ không mất mặt.
“Ai chứ? Tôi không biết!” Vu Thiện lắc đầu một cái, không hiểu anh muốn hỏi gì, trực giác cho biết mình không thể thừa nhận, cũng không biết mình phải thừa nhận cái gì, chỉ có thể giả vờ hồ đồ, cô liếc nhìn cảnh sắc bên ngoài xe, đã vào khu phố xá náo nhiệt rồi.
“Cô tên gì?” Kinh Sở nhìn thấy bộ dạng này của cô cũng không tiếp tục hỏi nữa, anh sẽ điều tra rõ ràng rốt cuộc người phụ nữ trước mắt này là ai, hiện giờ anh muốn biết tên của cô.
“Không nói cho anh.” Lúc Vu Thiện nhìn thấy khu phố sầm uất đã chuẩn bị sẵn sàng mọi việc, người đàn ông trước mắt này nhìn dáng dấp thì biết không tốt bụng bỏ qua cho mình, vậy thì mình tự cứu mình, hơn nữa đi tới chỗ này cô không còn sợ nữa rồi. Thừa dịp lực chú ý của người đàn ông kia đang trên người mình, cô lặng lẽ mở hé cửa xe, sau đó cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-phu-nhan-chay-roi/263917/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.