Những ngày sau đó haingười tiếp tục ăn miếng trả miếng, nhưng vì sự chuyên nghiệp và chức trách củamình, Hà Thu Nhiên mỗi ngày vẫn đúng giờ chườm nóng cho Bàng Sĩ Bân, tận tìnhnấu ba bữa ăn, đưa anh đến bệnh viện tập vật lý trị liệu, ngoại trừ việc suốtngày đấu khẩu với anh, cô đều hoàn thành chức trách y tá kiêm quản gia một cáchhoàn hảo.
Về phần Bàng Sĩ Bân dùmỗi ngày đều cãi nhau với cô nhưng dần dà anh cũng vô tình chấp nhận việc côchườm nóng và lột quần mình mỗi ngày, thậm chí còn “đắm mình” tự động nâng môngphối hợp.
Tóm lại, hai người nàykhông ai nhường ai, dần dần cũng quen với sự tồn tại của đối phương, thậm chíhai người cũng không phát giác được sự ăn ý của mình.
Ngày hôm đó thời tiết rấttốt, nắng vàng óng ả chiếu xuyên qua những kẽ lá, Hà Thu Nhiên vội đem chăn mềnra phơi nắng, buổi tối ngủ mà có vị nắng bao quanh sẽ ngủ rất ngon, bỗng nhiênđiện thoại vang lên —-
“Alo ?” Cô vội bỏchăn mền sang một bên, chạy đến nghe điện thoại.
“Cô Hà, xin hỏi Anh Bàngcó hẹn với một cô họ Lương phải không ?” Bởi vì thời gian này Hà Thu Nhiêntạm thời làm thay Thím Trần, mỗi ngày ra ra vào vào khu chung cư cao cấp, mấybảo vệ cũng sớm quen biết cô, gọi điện thoại lên thì biết ngay người bắt máy sẽlà cô.
“Anh chờ một chút, để tôihỏi đã.” Dứt lời, cô quay đầu nhìn phòng sách, cất giọng hô to, “Anh Bàng, anhcó hẹn với một cô họ Lương phải không ? Cô ấy đang đứng chờ ở dưới lầu !”
“Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-ngang-hon-cua/39867/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.