Ly Ly bỗng cười mộttiếng, hai tay ôm chặt cổ của Mộ Bạch, cố tình giãy giụa vòng eo, thấy nét mặtcủa Mộ Bạch đột nhiên cứng đờ, lại càng vui vẻ cười, cô cúi đầu cắn vành taicủa anh một cái.
“Anh sẽ trêu ghẹo em ư?”
“Em...” Mộ Bạch nhìn cô đắc ý, thế nhưng trong cơ thể anh có một ngọn lửa muốnphun trào ra ngoài.
Tâm tình của Ly Ly thật sự rất tốt, cô chạy đến cách đo không xa, đưa lưng vềphía Mộ Bạch, lấy tay vén cái váy lên, để lộ một cái quần lót màu đỏ, nghịchngợm nhéo mông anh một cái, rồi cười ha ha, xoay người rời đi.
“Tổng giám đốc Cố, anh đói bụng, buổi tối, tôi sẽ tự mình đem đến cho anh...”
Ly Ly mập mờ nháy mắt mấy cái, sau đó cố nín cười mà nói:
“Chúng ta nên chăm chỉ làm việc hơn”.
Mộ Bạch bĩu môi: “Tạm thời bỏ qua cho em, không cho phép nhìn lén tôi, bằngkhông tôi liền ở trong này ăn sạch em.”
Tình yêu, tình yêu.
Rất nhiều người không thể biết được cái gì là tình yêu? Hoặc có lẽ mình phảidùng thứ gì đó để đổi lấy tình yêu, bất quá cũng được một lần yêu vui vẻ.
Ly Ly không xác định được Mộ Bạch có phải hay không đã yêu cô, hay chẳng quachỉ là để tiêu khiển giải sầu mà thôi...
Nhưng anh không nói, cô cũng không hỏi.
Thật ra Ly Ly đúng là không có tự tin, mặc dù cô thề son sắt, vỗ vai vỗ ngực,dõng dạc mà khoác loác, nói Mộ Bạch sẽ yêu mình! Nhưng mà tình yêu này đaugiống như một lời thề, thề thốt có thể khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-len-giuong-di/24871/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.