Ly Ly quay lại nhìn MộBạch một cái, sắc mặt của anh bây giờ còn khó coi hơn lúc nãy, lần này Ly Lycũng không nghĩ ra là anh đang suy nghĩ cái gì... Được rồi, ông chủ phân phó,không thể không tuân theo, Ly Ly từ từ bước đến đối diện với Mộ Bạch, hai ngườichỉ cách nhau một cái bàn, ánh mắt cong lên lấy lòng nói: “A... Cảm ơn anh đãđưa bộ đồ này cho tôi, rất vừa người”
Mộ Bạch nhíu mi, quét mắt từ trên xuống dưới một lần: “Sai của em nhỏ như thếnào, tôi biết rất rõ.”
Nghe vậy, Ly Ly chợt đỏ mặt lên, giọng nói có chút mơ hồ, cà lăm nói: “Cáiđó... tôi đi pha cho anh một ly cà phê.”
Trước khi Ly Ly quay bước rời đi thì Mộ Bạch lên tiếng: “Em chính xác đến để đilàm?”
“Anh muốn đuổi tôi?” – Khuôn mặt Ly Ly trắng bệch.
Mộ Bạch không nói gì mà liếc cô một cái: “Ý tôi là thân thể của em chưa tốt? Cócần nghỉ ngơi thêm hai ngày?”
“...” Hốc mắt Ly Ly liền có chút ẩm ướt, không nghĩ tới Mộ Bạch sẽ quan tâm đếncô, từ trước đến nay cô chưa từng thấy anh đối với cô ôn nhu như vậy, quả thậtcó chút không quen.
Mộ Bạch nhìn bộ dáng Ly Ly như muốn khóc, tâm của anh liền bị bóp chặt, cau màynhìn cô, lạnh giọng hỏi: “Có phải hay không có chỗ nào không thoải mái? Vậyngay lập tức đi về nhà...”
“Không, không, không có” Ly Ly đâu chịu trở về nữa, cô sợ bộ dáng đa sầu đa cảmnày sẽ làm cho Mộ Bạch chán ghét cô liền vội vàng xua tay.
“Tôi thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-len-giuong-di/24870/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.