Tổng Giám Đốc, anh thấy trong người thế nào rồi?
Thay vì trả lời thì Việt lại nhìn Linh, cái nhìn ấy giống như có một chuyện không thể nào hiểu được.
- Anh nhìn em làm gì?
- cô thực sự là người yêu của tôi à?
- không biết có phải không, nhưng em nhớ là anh đã cầu hôn em rồi.
- Tôi cảm thấy rất lạ.
- chuyện gì?
- bình thường cô xưng hô với tôi như thế nào?
- Cũng tùy ý, thôi anh mau ăn đi. Cháo để lâu sẽ không ngon.
Việt vẫn ngồi im giống như đang suy nghĩ, Linh ngoài mặt thì coi như không có gì nhưng trong lòng vô cùng lo lắng. Sở dĩ cô không chọn cách ngọt ngào với Việt là bởi vì cô quá hiểu, với tình trạng bây giờ của Việt thì càng cố gắng lại gần anh chắc chắn sẽ càng tránh xa. Giữ một khoảng cách cho tới khi Việt quen với sự có mặt của Linh lúc ấy Linh sẽ thể hiện tình cảm sau.
- Để em giúp.
- không cần, tôi có thể tự ăn được. Cô đừng có coi tôi giống như người tàn phế.
- nếu không muốn em giúp thì anh mau ăn đi.
Một lát sau.
- này...
- gọi em là Linh.
- Linh, chúng ta quen nhau như thế nào vậy?
- mẹ anh tới công ty tìm bạn gái cho anh. Hôm đấy mẹ em cũng tới công ty nên đã đăng ký cho em.
- sau đó tôi đã chọn cô sao?
- Đúng vậy.
- cô có biết lý do tại sao không?
- Anh nói là yêu em từ cái nhìn đầu tiên gặp mặt. Anh còn nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-la-soi/557715/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.