Thường thì chúng ta sẽ gặp duyên phận của mình ở một thời điểm mà không ai có thể nghĩ tới. Cũng không ai biết trước được ấn tượng đầu tiên hay là tốt hay xấu. Nhưng có một thứ có thể chắc chắn, đó chính là nếu đã là duyên phận thì cho dù có trải qua bao nhiêu khó khăn thì vẫn ở cạnh nhau.
Trong căn phòng với ánh sáng mờ ảo, không khí xung quanh cũng không được lành mạnh cho lắm. Có một cô gái ở trong lòng một người đàn ông, đưa tay vuốt nhẹ má anh rồi hỏi.
- Anh còn đau đầu không? Để em massage cho anh nhé.
Thực ra thì anh ta có đau đầu lúc nào đâu, nhưng nếu nói ra thì chắc chắn sẽ bị xử đẹp, nên anh ta đã chọn cách phủ nhận.
- anh hết đau đầu rồi.
- để em kiểm tra xem anh còn sốt không?
- còn.
- để em đi lấy thuốc cho anh.
- anh có thuốc rồi.
- anh để ở đâu.
- ở đây.
Một tay Anh ta đỡ lấy gáy còn một tay ôm lấy eo kéo Linh sát vào người mình hơn một chút nữa. Ở cạnh một người đàn ông có thân hình vạm vỡ quyến rũ như thế thì không một cô gái nào có thể chống cự lại được. Nhất là khi anh ta dùng ánh mắt mê hoặc kia nhìn vào mắt Linh thì mọi thứ áo giáp xung quanh cô hoàn toàn sụp đổ.
Hơn nữa Linh còn có tình cảm với người đàn ông này, mối quan hệ lại có hai người mẹ chấp nhận. Vậy thì chẳng có lý do gì khiến họ phải do dự khi ở cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-la-soi/557708/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.