Càng ở khoảng cách gần Linh càng cảm nhận rõ được vẻ cuốn hút từ Việt. Trước giờ cô chưa từng để ý đến đàn ông, là do không thích hay thực sự không có cơ hội tiếp xúc nhiều với họ nên mới có cảm giác như vậy.
Đang vẩn vơ suy nghĩ thì Việt hỏi.
- đã đói chưa,có muốn đi ăn gì không?
- cũng hơi đói rồi.
- muốn ăn cơm ở nhà hay muốn đi ăn bên ngoài? Nếu ăn cơm ở nhà thì ăn xong có thể tiếp tục công việc luôn. Còn ăn ở ngoài thì ăn xong tôi sẽ đưa em về.
- về nhà anh ăn cơm sao? Ai sẽ là người nấu?
- Trưa nay em đã nấu cơm rồi. Vậy thì tối nay tôi sẽ nấu cho em ăn.
Nghĩ tới hương vị muốn ăn do Việt nấu Linh không kìm được mà nuốt nước miếng một cái.
- thế nào. Em muốn ăn ở đâu?
- về nhà anh đi, bác gái về rồi đúng không?
- chắc mấy hôm nữa. Em ra ngoài đi, tôi đi lấy xe.
- ok.
Linh lấy đồ đi ra ngoài, cô tuy lớn rồi nhưng vẫn hồn nhiên như trẻ nhỏ. Ở cạnh một người như Linh tâm trạng sẽ bớt đi những mệt mỏi, đó cũng là lý do Việt luôn muốn ở cạnh cô đến thế.
Theo thói quen Linh lại mở cửa phía sau, nhưng lần nào cũng thế, cũng là không mở được.
- sao anh không mở cửa đằng sau?
- ghế trước em không thể ngồi được à.
- không muốn, không thích.
- em muốn tự lên hay để tôi bắt em lên.
Lên thì lên có gì đâu phải sợ.
- em muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-la-soi/557707/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.