Mẹ Linh đáp lại Hải chỉ bằng một ánh nhìn cùng tiếng thở dài. Lúc này Hải gần như mất kiên nhẫn.
- cô trả lời cháu đi?.
- cậu muốn tôi nói gì?
- cháu muốn hỏi cô, tại sao cô luôn có định kiến với cháu?
Tôi không có định kiến gì cả. Mối quan hệ giữa tôi với bố mẹ cậu rất tốt, cậu đừng có làm loạn.
Mẹ Linh chỉ nói vậy rồi đi vào trong, đi được vài bước thì nghe tiếng Hải.
- cháu thích Linh.
Chỉ câu nói ấy thôi cũng khiến cho người phụ nữ bao năm mạnh mẽ phải hoảng hốt quay lại.
- không được.
- tại sao vậy? Cháu cũng đã có công việc ổn định, cháu có thể lo cho cô ấy.
- cậu từ bỏ đi, con gái tôi nó có người yêu rồi. Hơn nữa cậu ta cũng rất tốt, cậu không được làm ảnh hưởng đến tình cảm của chúng nó.
Hải không nói gì mà bỏ đi, để lại mẹ Linh đứng một góc với vẻ mặt vô cùng hoang mang.
Mấy năm về trước chính mắt bà đã nhìn thấy Hải cùng bọn du côn trong khu tụ tập đánh nhau, còn trêu trọc một đứa con gái đi qua đường. Không cần nghe giải thích, kể từ đó trong mắt bà ấy Hải chính là một kẻ hư hỏng.
Hải trở về nhà, tự nhốt mình trên tầng thượng. Ánh đèn đêm khiến cho tâm trạng của anh ta càng thêm tồi tệ.
" sẽ có một ngày cô phải nhìn nhận lại cháu "
Cả đêm hôm ấy Linh không thể ngủ được, tâm trạng lo lắng còn có cả hồi hộp. Cô mặc dù đã trưởng thành nhưng chuyện đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-la-soi/557698/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.