Tuấn Minh đi dạo ngoài bãi biển. Thủy triều rút làm lộ ra một bãi cát dài. Dưới lớp cát mỏng là các vỏ ốc, vỏ sò, sỏi, đá,… đang ẩn mình. Tuấn Minh vui như đứa trẻ, cầm đèn rọi khắp nơi để nhặt chúng cho vào túi, đem về làm kỷ niệm.
Không chỉ có mình anh ở đây vào giờ này. Xung quanh, các du khách, người dân địa phương cũng đến rất nhiều, tất cả đều tranh thủ nhặt trước khi thủy triều dâng lên.
Từ khi đặt chân đến đây, suốt ngày hôm nay Gia Bảo đã không gặp Tuấn Minh. Anh cố kìm lòng mà không kéo người ra gặp riêng, để đối phương thoải mái cùng những người khác vui chơi.
Bây giờ, mọi người đều có khoảng không gian riêng tư. Anh rất muốn nhìn thấy khuôn mặt, ánh mắt, nghe giọng nói ấm áp của Tuấn Minh. Gia Bảo chau mày khi đi mãi mà không tìm thấy đối phương ở đâu cả.
Gia Bảo trở về phòng, tâm trạng bỗng chốc hóa buồn bực. Anh nằm trên chiếc giường trắng lớn nhìn ra biển. Nỗi cô đơn lại kéo đến giày vò anh nữa rồi. Gia Bảo ngay lập tức sử dụng số cá nhân chỉ có hai người biết gọi cho Tuấn Minh.
Nghe tiếng chuông, Tuấn Minh liền bắt máy, anh vui vẻ kêu Gia Bảo ra bãi biển bắt ốc cùng mình. Gia Bảo một giây trước vẫn còn khó chịu, bây giờ lại hào hứng, anh thay đồ chạy ngay ra bãi biển cách khách sạn 100 mét.
Đến nơi, thấy Tuấn Minh chỉ mặc một chiếc áo thun mỏng, ống quần đã kéo lên cao hơn gối. Anh lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-khong-the-xa-toi-sao/353229/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.