Từng hồi vang lên tiếng “ting… ting…” kèm theo đó là bản nhạc đệm không lời du dương.
Gia Bảo vung vai ngồi dậy. Anh đến cạnh cửa sổ, mở toang rèm, hít một chút không khí buổi sáng sau đó thì đi vào nhà tắm thay đồ.
Từ hành lang lầu hai, Gia Bảo nói vọng xuống. - “Bà ơi, hôm nay nấu nhiều món một tí nhé, chiều Tuấn Minh sẽ qua đây đấy.”
Nghe vậy, gương mặt bà Mai đầy vui mừng. - “Cậu ấy sẽ qua đây. Vậy để tôi chuẩn bị đi mua đồ sớm chút cho tươi?”
“Sao cậu ấy qua mà bà vui quá vậy?”
Bà Mai cười lớn, nhìn Gia Bảo. - “Cậu Tuấn Minh đến là cứ ríu rít kể chuyện trên trời dưới đất cho tui nghe. Cậu thì đi làm nhiều, bà già như tui ở một mình quài cũng thấy buồn, có cậu ấy qua nói chuyện vui hơn nhiều. Cậu ấy còn xoa bóp giỏi nữa, lần trước cái bả vai của tui đau nhức riết vậy mà cậu ấy xoa có một tí hôm sau liền hết đau. Chắc hôm nay rãnh kêu cậu ấy xoa thêm cái lưng của tui quá.”
“Bà ơi, cậu ấy hôm nay không rảnh rồi.” - Nói xong, Gia Bảo mỉm cười quay đi.
Bà Mai nghe không hiểu lắm nhưng cũng không để ý, hí hửng xách giỏ đi siêu thị mua đồ để chuẩn bị cho chiều nay.
***
Thời tiết Sài Gòn những tháng vào hè rất “thú dị”. Hết nắng như cháy da cháy thịt thì ngay sau đó là một trận mưa trắng xóa trời đất, không biết đâu mà lường. Mặc dù dự báo thời tiết có cảnh báo nhưng không ngờ nó lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-khong-the-xa-toi-sao/353207/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.