Phía dưới chân cầu là bãi sậy rộng, cây cao hơn đầu người, cách bãi cỏ ven bờ sông Mỹ Thanh - nơi yêu thích của Tuấn Minh - hơn 200 mét.
Kể từ sau chuyện năm xưa, Tuấn Minh rất sợ đến đây. Mặc dù ở bên phía đám sậy mới chính là điểm ngắm cảnh tuyệt vời nhất.
Đến tận bây giờ, Tuấn Minh vẫn không thể thoát khỏi ám ảnh năm xưa. Cậu đã từng cố gắng vượt qua chính mình, lấy hết dũng khí, tinh thần để đi vào đó. Cậu cũng muốn bản thân mình có thể sống vui vẻ, không lo nghĩ gì mà tự do chạy nhảy, lăn lóc ở bãi sậy như lúc còn nhỏ cậu đã từng làm.
Nhưng… trái tim của Tuấn Minh nhỏ và mong manh quá.
***
Gia Bảo lấy địa chỉ quê nhà của Tuấn Minh từ người thám tử. Anh tự mình lái xe hơn 7 tiếng liền xuống Sóc Trăng tìm người. Anh muốn gặp Tuấn Minh, ôm chặt cậu ấy không cho chạy đi đâu nữa, muốn hôn lên đôi môi mềm nhưng ngang ngược, hay thích bật lại anh lúc trước.
Giữa rất nhiều người xung quanh, người gặp được người, nếu đem lại những điều tốt đẹp, hạnh phúc cho nhau thì chính là “duyên”. Ngược lại chính là “nợ”.
Trong mối quan hệ này, giữa Gia Bảo và Tuấn Minh đã có lúc từng thấy rất hạnh phúc khi bên nhau. Đối phương chính là những điều tốt đẹp, mang đến cho cuộc sống lẫn nhau thêm màu sắc tươi mới và rạng rỡ. Nhưng, cũng có lúc là những nỗi đau khổ, phiền muộn, nhớ nhung, dày vò cả tâm trí lẫn cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-khong-the-xa-toi-sao/3206753/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.