Đường Phỉ ngồi ở phòng khách đợi cả đếm vẫn chưa thấy Tề Gia Hách về nhà, côrất lo lắng, vì thế đã lấy chìa khóa xe từ chỗ Đường Vũ, tự mình lái xeđến công ty.
Hỏi bảo vệ thì đúng là Tề Gia Hách vẫn còn đang ở công ty, cô mới bước vào thang máy.
Mặc dù có bảo vệ, nhưng làm việc trong tòa nhà không người trong đêm nhưthế này rất đáng sợ. Cô bỗng hiểu được tại sao Tề Gia Hách đã đưa ra quy định nhân viên không được tăng ca quá bảy giờ.
Đúng là một người lãnh đạo biết quan tâm lo lắng đến nhân viên. Chắc là anh ấy không hivọng không làm việc trong hoàn cảnh vắng lặng thế này, nhất là nhân viên nữ. Anh đặt an toàn của nhân viên lên đầu.
Đi vào phòng làm việc của Tề Gia Hách, cô thấy anh mệt mỏi nằm ghé vào bàn làm việc ngủ thiếp đi. Thấy anh như vậy, cô rất đau lòng, thấp giọng nói: “Em thật sựkhông thế giúp anh cái gì sao?”.
Cô đã đọc rất nhiều sách, tiếpnhận sự giáo dục dành cho người thừa kế, chẳng nhẽ lại không thể chia sẻ phiền não với người yêu sao?
Không, Đường Phỉ luôn nghĩ: Chưa đi đến cuối, không thể bỏ việc giữa chừng.
Cô cẩn thận cầm tài liệu đang lộn xộn trên bàn, bắt đầu xem xét, muốn nhìn xem cô có thể giúp một chút hay không. Quả nhiên kiến thức của nàng kophải là uổng phí, đến công ty với cha cũng học được không ít, chỉ lànhững cái này vẫn đang trong quá trình tích lũy.
Vừa phát hiện là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-khong-biet-tot-xau/2796891/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.