“Chủ tịch, tiếp theo nên làm như thế nào?”.
“Tôi muốn Đường Vũ và Đường Phỉ phải ngoan ngoan mà tự quay về Canada”.
Trên thế giới này không ai có thể đối đầu với ông. Người nào đối đầu với ông đều có kết quả không tốt. Cho dù là con của ông hay cháu của ông, ôngcũng muốn bọn họ cảm nhận được hậu quả nghiêm trọng của việc không nghelời.
“Mike, bây giờ cậu hãy xuất phát đến Đài Loan đi”.
“Đến đó đưa Đường Vũ thiếu gia về sao?”.
“Không, cậu sang bên đó mở một công ty, bằng mọi cách đoạt lấy các mối làm ăn của Tề thị”.
“Nhưng ở Đài Loan Tề thị rất có uy tín, muốn đoạt mối làm ăn của họ không hềdễ dàng. Hơn nữa công ty chúng ta làm về vật liệu xây dựng không cùngngành với bọn họ. Tôi sợ mình không hoàn thành nhiệm vụ của ngài giao”.
“Lợi nhuận, bất kì một kẻ làm ăn nào ở trong tình huống được lợi nhuận caothì không có kẻ ngu nào sẽ từ chối. Cậu chỉ cần đưa tiền cho họ, chúngta không lợi cũng không sao!”. Đường Chính tính toán đánh vào nhược điểm của con người.
“Vậy chúng ta làm đến khi nào thì dừng tay?”.
“Đến lúc cần ngừng lại thì tôi sẽ cho cậu biết. Cậu phải luôn giữ liên lạcvới tôi, tôi muốn nắm được mọi tình hình. Sau đó tôi sẽ thông báo chocậu phải làm gì và làm như thế nào!”.
“Dạ, xin hỏi Chủ tịch còn muốn chỉ thị gì không?”.
“Trước tiên cứ hoàn thành xong việc này đã”.
“Vậy bây giờ tôi sẽ xuất phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-khong-biet-tot-xau/2796889/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.