Tư Tư liều mạng muốn giãy giụa, nhưng cánh tay lại không thể động đậy nổi. Cô bị anh siết tại trong ngực, ngực của anh vừa rộng rãi lại vừa ấm áp, mang theo một loại mùi vị mát mẻ mê người. Chắc chắn là anh đang dùng nước hoa kinh điển, cái loại nước hoa này có mùi vị được cô thích nhất, giữa lúc này cô chợt thấy trong lòng mình thật bình yên. Có lẽ cả đời này, trải qua cuộc sống suốt hơn hai mươi năm qua, dường như cô chỉ mong chờ có một cái ôm như vậy...
Cô đã từng hận chính bản thân mình biết bao, hận mình tại sao lại không chịu vùng dậy, hận cuộc sống của mình tại sao lại trống rỗng như vậy, hận tại sao người khác đều có đủ buồn vui giận dỗi yêu thương, mà cô lại giống như là một kẻ ngu đần suốt ngày không buồn không lo...
Cũng đã nhiều lần trong đêm khuya thanh vắng, giữa đêm đen mịt mùng cô đã từng khổ sở suy nghĩ nuốn hồi tưởng lại, rốt cuộc là cô đã quên mất cái gì, cô đã quên lãng cái gì, nhưng thời gian vẫn chỉ là yên lặng chảy xuôi, từ trên mặt của cô, từ trong mái tóc cô, từ mỗi một hơi thở dài bất đắc dĩ trong cô, cứ thế dần dần trôi qua... Sau đó biến mất không còn thấy tăm tích nữa.
Cô không biết có phải là mình đã từng yêu một người như vậy hay không? Cô cũng không thể nhớ được rằng đã từng có ai ôm cô như vậy hay chưa? Cô không thể nhớ được rằng mình đã từng yêu ai chưa, đã từng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552301/chuong-773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.