Trong lòng anh rối loạn đến tê dại, mồ hôi vã ra làm lòng bàn tay anh thấy dinh dính. Dần dần anh cảm thấy có chút bất an khi ngồi ở chỗ này, thậm chí, thậm chí anh còn nảy ra một ý nghĩ vô cùng buồn cười... Anh vừa nghĩ có lẽ mình nên chạy trốn Thanh Thu... bộ dáng đã tựa như “vừa lâm trận vội muốn đào thoát”...
Tĩnh Tri quay mặt đi, đứng lên hướng về phía Thanh Thu đang đi đến. Thanh Thu dường như chỉ có nhìn thấy cô, lập tức khẽ vươn tay ôm lấy Tĩnh Tri, thân thể hơi ngửa ra sau, miệng mở to thành hình chữ O, nụ cười sáng lạn giống như ánh mặt trời rực rỡ.
Tĩnh Tri cũng cười, nụ tươi tắn tự đáy lòng mà ra, chứa đựng tình cảm ấm áp không nói ra được, từ từ cuốn gọn cả trái tim của Thanh Thu. Cô có cảm giác xung quanh mình đều được ánh mặt trời bao phủ, đáy lòng thấy thỏa mãn không thể nói ra được. Cuộc đời này có một người bạn thân như vậy, thế là quá đủ rồi.
Thanh Thu cắt tóc ngắn, nhuộm màu chocolate nhìn rất xinh đẹp, chiếc khăn quàng cổ kẻ ca rô rộng rãi được thắt hờ hững ôm lấy hai bờ vai, dáng người mảnh mai trong ánh nắng cuối tháng mười một từ từ đến gần hơn. Thanh Thu mặc thêm chiếc áo sơ mi dài, một bên vạt áo giắt gọn ở bên trong lưng quần jean, một bên lại rủ xuống nhìn hơi xốc xếch, nhưng vẫn hiện ra chiếc eo thon nhỏ không hết một chét tay. Ở bên dưới chút nữa, trên chân cô là một đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552274/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.