Editor: May
Tương Tư chỉ cảm giác mình nghẹn khuất, sắp hít thở không thông. Hắn quá vô sỉ, quá hèn hạ!
Bỗng nhiên lại sinh ra một loại cảm giác vô lực, Hà Dĩ Kiệt giống như là một lão hồ ly sống hơn một nghìn năm còn không chết, dù Văn Tương Tư cô tu luyện một ngàn năm nữa, vẫn sẽ không chơi đùa lại hắn thôi!
“Mùi vị rất khá! Có muốn nếm lại không?” Hắn nâng môi tán thưởng, chỉ là không biết, là đang tán thưởng vị cháo ngon, hay là cái miệng nhỏ nhắn của người nào đó.
Tương Tư hung hăng quay mặt qua chỗ khác, cô không muốn nhìn thấy hắn! Không muốn nhìn thấy bộ dáng hắn cười như một con hồ ly đáng chết một chút nào!
Hắn là một kẻ biến thái, biến thái không hơn không kém!
Cô liền biết, quyết không thể lùi bước, quyết không thể nương tay, cô không thể lại đợi ở chỗ này, ai biết ngày mai trong thế giới của Hà Dĩ Kiệt sẽ phát sinh chuyện gì!
“Tôi muốn về nhà!” Hai tay nắm chặt thành quả đấm nhỏ, hung hăng đấm lên trên giường, Tương Tư hét to một tiếng, nước mắt lại ào ào chảy xuống...
Cô thật sự cảm thấy quá ủy khuất, quá ủy khuất.
“Anh đã nói rồi, từ hôm nay trở đi, Tư Tư, em tốt nhất quen ở nơi này đi, anh sẽ không thả em trở về, thẳng đến khi em khỏi hẳn, thẳng đến khi bác sĩ nói thân thể của em đã hoàn toàn khôi phục, bằng không, em sẽ không thể nào trở về.”
Hà Dĩ Kiệt bưng chén cháo lên, đưa tới trước mặt cô, vẻ mặt chuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552223/chuong-695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.