Editor: May
Tương Tư cắn môi, trong ánh mắt lại lộ ra mấy phần hoảng loạn, cô núp ở bên giường trừng mắt nhìn hắn, như là một con thú nhỏ gặp phải nguy hiểm nên vận sức chờ phát động, toàn thân đều dựng gai sắc nhọn lên.
Hà Dĩ Kiệt giơ tay lên sờ sờ mặt, cô bệnh không có khí lực, một tát này với hắn mà nói giống như là gãi ngứa, nhưng mặc dù không đau, trong lòng vẫn có chút không thoải mái, hình như hắn còn chưa từng chịu một cái tát nào.
Nhưng cô gái nhỏ trước mắt này, thoạt nhìn là một bộ dáng hùng hổ không sợ ai, kì thực trong lòng cô đã khiếp đảm, sợ hãi bao nhiêu, chỉ sợ cũng chỉ có một mình cô biết.
Ví dụ như lúc này, cô hung dữ trừng hắn, nhưng trong đôi mắt xinh đẹp này đều là sợ hãi, cô sợ hắn.
Hà Dĩ Kiệt cúi đầu thở dài, cường thế vươn tay ôm cô vào trong lòng, cô lập tức bắt đầu giãy giụa, Hà Dĩ Kiệt cũng không để ý, chỉ là ôm tốt cô vào trong ngực, rồi kéo thảm nhỏ kia quấn cô lại, lúc này mới không nhanh không chậm nói một câu: “Ngoan ngoãn ăn cơm, bằng không...”
Hắn uy hiếp liếc nhìn cô một cái, cúi đầu mổ một cái ở khóe miệng của cô, giọng nói nóng lên theo hơi thở, nặng nề vang lên bên tai cô: “Sẽ không phải chỉ là một nụ hôn đơn giản như thế...”
Tay hắn ôm cô, nguy hiểm dời đi, ngón tay có lực của hắn dời đến dưới ngực cô, hô hấp của Tương Tư đều ngừng lại rồi. Vẫn muốn hờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552222/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.