Editor: May
Đỗ phu nhân thấy Đỗ Phương Phương khóc lóc om sòm như vậy, cha mẹ vợ tự nhiên đau lòng con rể, vội vàng đi qua liều mạng kéo Đỗ Phương Phương ra, lại không có cách nào nên đành khuyên Hà Dĩ Kiệt, nói: “Dĩ Kiệt, không bằng con đi về trước, mấy ngày nữa mẹ tự mình đưa nó trở về...”
“Mẹ...” Vẻ mặt Hà Dĩ Kiệt khổ sở, đỏ vành mắt đứng ở một bên, ánh mắt giằng co ở trên người Đỗ Phương Phương, đều là tràn đầy yêu thương và áy náy.
Đỗ phu nhân nhìn thấy càng vừa xấu hổ vừa đau lòng, oán hận đập Đỗ Phương Phương mấy cái, rơi lệ mắng: “Con không thể khiến người bớt lo được ư? Dĩ Kiệt là người tốt như vậy, con còn náo cái gì! Rốt cuộc tới lúc nào thì con mới có thể trưởng thành đây? Sao con cứ không hiểu chuyện như vậy!”
Đỗ Phương Phương nghẹn khuất oa oa khóc lên, hất tay Đỗ phu nhân ra liền vọt lên trên lầu...
Đỗ tiên sinh nhíu mày lắc đầu, ngay cả Đỗ lão tướng quân cũng là vẻ mặt tức giận. Đỗ phu nhân tự mình tiễn Hà Dĩ Kiệt ra, thấy bộ dáng gục đầu ủ rủ của hắn, không khỏi mềm lòng, lại kéo hắn an ủi hồi lâu, mới tiễn hắn lên xe rời đi...
Đỗ phu nhân thấy Hà Dĩ Kiệt lái xe đi, lúc này mới vội vã quay người lại. Mới vừa đi vào phòng khách, liền đối diện với lão tướng quân đang vội vã ra ngoài, Đỗ phu nhân vội vàng nặn ra một nụ cười: “Cha, Phương Phương không hiểu chuyện... Làm cho ngài phí tâm...”
Lão tướng quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552199/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.