Editor: May
Hà Dĩ Kiệt vừa đón nhận ánh mắt lo lắng của Đỗ phu nhân, đáy lòng liền không khỏi áy náy mấy phần. Người mẹ vợ này lại là loại người hoàn toàn khác với Đỗ Phương Phương, bà thật lòng đối tốt với người con rể là hắn, lần này Đỗ Phương Phương bị đánh về nhà mẹ đẻ náo loạn, bà lại còn tự mình gọi điện thoại cho hắn, xin lỗi thay con gái. Hà Dĩ Kiệt cúi đầu, trầm thấp lên tiếng trả lời: "Mẹ, con khá hơn nhiều rồi, mẹ đừng lo lắng."
Lúc này Đỗ phu nhân mới thở phào nhẹ nhõm, vành mắt lại hơi đỏ: "Dĩ Kiệt, tính tình này của Phương Phương... con có thể bao dung, thì bao dung nó hơn một chút. Tính tình con bé không tốt, nhưng tâm địa không xấu ..."
"Mẹ, mẹ yên tâm đi, con đã biết, lần này con cũng có sai, con không nên động thủ với Phương Phương..." Hà Dĩ Kiệt thấy mẹ vợ rơi lệ, vội vàng mở miệng nói.
"Cút -- Hà Dĩ Kiệt anh cút ra ngoài cho tôi! Đừng giả mù sa mưa nói nhảm nhiều lời, mẹ tôi tin anh, bị anh lừa, nhưng tôi không ngốc như vậy -- "
Đỗ phu nhân đang nhỏ giọng nghẹn ngào, Đỗ Phương Phương đã bình bịch vọt từ trên lầu xuống. Cô ta còn mặc áo ngủ, sắc mặt tái nhợt, khí sắc cực kỳ kém, tóc cũng lộn xộn, đôi mắt đen thật to không hề có ưu nhã và diễm lệ như thường ngày, giọng nói bén nhọn chỉ vào Hà Dĩ Kiệt liền mắng lên...
Đỗ lão tướng quân thấy cô ta không có quy củ như vậy, tức giận sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552198/chuong-670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.