Editor: May
Tương Tư nghe cô ta nói như vậy, lập tức quay đầu bước đi. Cô đã sớm buông bỏ Quý Quảng Nguyên xuống, mà Quý Quảng Nguyên còn tồn tại tâm tư gì, làm cái gì, đều không hề liên quan gì với cô. Thanh giả tự thanh(1),đối với người không thích và chán ghét mình, cần gì nói nhiều giải thích? Trong lòng người đó đã sớm có cái gọi là kết luận, hoàn toàn sẽ không đi nghe những lời này của cô.
Lâm Ngữ Thiến thấy cô như vậy, liền tức giận đến mặt mũi trắng bệch, một lúc lâu sau cô ta mới bình phục tâm tình, hiển nhiên Tương Tư đã đi ra ngoài rất xa. Cô ta vội vàng đuổi theo, tay kéo lấy cánh tay cô, kéo cô xoay lại. Hà Dĩ Kiệt ở trong xe nhìn thấy, không khỏi nhíu nhíu mày, chỉ là lúc này, Tương Tư đưa lưng về phía xe của hắn, hắn không biết trên mặt cô là biểu tình dạng gì.
Nhưng trong lòng hắn lại có chút khó chịu, cởi dây an toàn liền đẩy cửa xuống xe. Hắn là một người bao che, người của hắn, hắn muốn lăn qua lăn lại thế nào đều được, người khác chỉ chạm vào một sợi tóc của cô, hắn đều sẽ không vui!
“Văn Tương Tư, cô đừng khinh người quá đáng!” Lâm Ngữ Thiến tức giận đến toàn thân run rẩy, chỉ cảm giác mình bị một ngọn lửa ghen ghét thiêu đốt, đã hoàn toàn mất đi lý trí. Ngày đó nhìn như cô ta thoải mái buông tay rời đi, thế nhưng sau khi rời đi mấy ngày, cô ta gần như mỗi thời mỗi khắc đều đang chờ Quý Quảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552174/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.