Editor: May
Hà Dĩ Kiệt giật giật thân thể ở trong bóng tối, tìm một tư thế thoải mái nằm ở trên người cô, mặt của hắn chôn ở trong gáy thơm ngát của cô, sau một lát, hắn chậm rãi nặng nề lắc lắc đầu: “Không phải, chỉ là một người rất quan trọng.”
“À, vậy hiện tại ông ấy ở nơi nào?”
“Đã chết.” Hà Dĩ Kiệt nói ngắn gọn xong, không hề muốn cô truy hỏi nữa, trực tiếp hôn cô, lưỡi bá đạo thăm dò vào trong khoang miệng của cô, quấn quýt cùng một chỗ với cô, giọng nói của hắn có chút lạnh nhạt mơ hồ không rõ: “Văn Tương Tư, sau này không được để người đàn ông khác chạm vào cô.”
Kỹ thuật hôn của hắn thực sự rất tốt, mơ mơ màng màng, cô liền mất lý trí, thân thể nặng trịch của hắn đè nặng cô, hô hấp cũng cần tốn khí lực rất lớn. Miệng vẫn bị hắn hôn, cô liền không thể thở được, chỉ trong chốc lát, cô không khỏi bị nghẹn, hé ra khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, tay nhỏ bé mềm mại để trên thân thể của hắn tựa như nhẹ nhàng nức nở cầu xin một tiếng.
Hắn đạt được ước nguyện nên buông cô ra, nhìn cô nghiêng mặt, hơi đưa cái lưỡi thơm tho ra thở dốc từng ngụm, liền cảm thấy thú vị. Đợi sau khi cô hơi khôi phục một chút, hắn cúi đầu hôn nụ hoa mềm mại hơi nhô lên của cô, đầu lưỡi gảy nhẹ đỉnh mềm mại của cô, giọng nói của hắn có chút mơ hồ nghe không rõ, Tương Tư nằm ở nơi đó, ngón tay níu lấy ga giường dưới thân, dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552154/chuong-626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.