Editor: May
Sau khi ăn xong, cô ngồi uống trà, Mạnh Thiệu Tiệm gọi điện thoại xong liền đi qua đây, thấy cô pha trà hoa cúc, không khỏi cười nói: “Hôm nay em rất hăng hái?”
“Ngày luôn phải trôi qua.” Tĩnh Tri hờ hững trả lời một câu, nâng cái tách đã thấy đáy ở trong tay, mặc dù cô đưa lên bên môi, nhưng lại không có uống.
Mạnh Thiệu Tiệm tự rót cho mình một tách trà, sau khi uống xong liền cảm thấy mùi vị đắng chát thật sự không tồi, anh ta lại rót thêm một tách, học bộ dáng của cô, nâng ở trong tay chậm rãi uống. Tĩnh Tri nhìn anh ta, bất giác bên môi kéo lên một nụ cười nhạt.
Cô buông cái tách đứng lên, “Mệt mỏi, tôi lên lầu trước.”
“Tôi đi với em.” Anh ta lập tức uống một hơi cạn sạch nước trà, đứng lên theo cô.
Tĩnh Tri không có lên tiếng, chỉ là yên lặng lên lầu.
Một đêm không có chuyện gì, buổi sáng rời giường, Mạnh Thiệu Tiệm vẫn rời giường xuống lầu ăn sáng vào lúc bảy giờ như cũ, bữa sáng là kiểu phương tây, là khẩu vị chưa từng thay đổi trong mười mấy năm qua của anh.
Uống cà phê xem xong báo chí, Mạnh Thiệu Tiệm liền lái xe đi tới công ty. Lúc giữa đường chờ đèn đỏ, dạ dày bỗng nhiên cuồn cuộn ra cảm giác khó chịu, anh có chút không nhịn được, liền ói ở trong xe, thẳng đến khi ói hết thức ăn trong dạ dày, anh mới cảm thấy dễ chịu một chút, không khỏi hoài nghi nhíu mày. Thân thể anh luôn luôn được xem như rất tốt, sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552086/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.