Cố Lưu Tô giống như bị hỏi khó, tay kẹp điếu thuốc dừng lại ở giữa không trung. Một lúc lâu sau, chị ta mới chậm rãi mở miệng: “Em nhất định rất yêu anh ta đúng không? Yêu đến không hi vọng anh ta phạm phải bất kỳ sai lầm nào khiến cho em thất vọng phải không?”
Tĩnh Tri ngơ ngẩn gật đầu: “Sao lại có thể, em nghĩ dù thế nào em cũng có thể tha thứ, nhưng nếu như anh ấy thực sự động thủ với Thiệu Hiên, em không biết nên dùng lý do gì đi tha thứ cho anh ấy...”
“Thoạt nhìn ở trong lòng của em, người đàn ông kia còn quan trọng hơn người đàn ông em yêu?”
“Không, chỉ là bởi vì em có lỗi với Thiệu Hiên, trong lòng em cảm thấy áy náy...”
“Tốt nhất là em nên đi Việt Nam tìm anh ta hỏi rõ ràng một chút, có lẽ trong này có hiểu lầm gì đó.”
“Hiểu lầm gì chứ? Có hiểu lầm gì được? Tam thiếu sớm đã chết ở Việt Nam, đi nhặt xác cho anh ta đi thôi! Vì một người phụ nữ, tôi đã sớm khuyên anh ta không nên đi, anh ta không nghe... chết là đáng đời!” Ngụy Nhị đột nhiên làm ồn như là điên rồi, toàn thân co rút trên mặt đất cũng bắt đầu co quắp. Tĩnh Tri hoảng sợ, trực tiếp trốn sang một bên, Cố Lưu Tô bình tĩnh đè cô lại: “Đừng sợ, hắn bị nghiện nặng.”
“Lục soát đồ trên người hắn ra, phải bắt hắn nói thật, không nói liền chơi chết hắn!” Cố Lưu Tô xoay mặt phân phó thuộc hạ.
Tĩnh Tri gần như mất đi toàn bộ bình tĩnh và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552002/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.