Anh là một bộ dáng lòng đầy căm phẫn, Tĩnh Tri liền tin hơn phân nửa, ngữ điệu cũng thoải mái hơn: “Có thể là em nghe tin sai thôi, em cũng không tin. Thiệu Hiên tuyệt đối sẽ không chạm tới ma túy, điểm này em vẫn tin tưởng anh ấy. Nếu như anh ấy dính vào thứ này, liền không phải Thiệu Hiên mà em quen biết rồi, quả thật sẽ khiến em cảm thấy thất vọng.”
Thấy cô nói như vậy, Mạnh Thiệu Đình không khỏi ngẩn ra, chợt thở phào lớn một hơi. May là anh không có nói ra chân tướng với cô, bằng không Tĩnh Tri nhất định sẽ hết sức tức giận. Chờ đến lúc Thiệu Hiên trở về, không chừng sẽ trách anh không giữ lời hứa.
“Em nói rất đúng, Thiệu Hiên tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy. Đã khuya, chúng ta ngủ đi.” Anh cũng quên tiếp tục hỏi cô rốt cuộc là nghe được tin đồn này từ nơi nào, Tĩnh Tri cũng đã tháo xuống một khối tảng đá lớn ở trong lòng. Tuy còn có chút nghi hoặc rốt cuộc có phải Thiệu Hiên đi Việt Nam hay không, nhưng trong lòng lại suy nghĩ, nếu chuyện hút ma túy là giả, rất hiển nhiên cũng nên không tính đôi câu vài lời nghe được từ chỗ An Thành. Đang yên lành, ai sẽ đi Việt Nam - nơi quỷ quái đó chứ? Nghĩ như vậy, liền tìm một tư thế thoải mái ở trong lòng anh, chỉ chốc lát sau, liền nặng nề ngủ thiếp đi...
*********************************************
“Chấn Tông không mở miệng, mấy lão già chúng tôi tự nhiên không thể vượt ra ngoài giới hạn. Nói như thế nào, Chấn Tông sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551996/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.