Thiệu Hiên đối với cô mà nói, không đơn giản chỉ là một người bạn hoặc là người đã từng bầu bạn với cô, trong lòng cô vĩnh viễn đều luôn có một phần áy náy với anh, mà một phần áy náy này lại luôn ép buộc cô, khiến cô chân thành và thật sự hi vọng… hi vọng anh có thể sống tốt, sống hạnh phúc, còn phải hạnh phúc hơn cả cô.
Vì thế chuyện có liên quan đến Thiệu Hiên, cô liền không có cách nào để chính mình ngồi yên không để ý đến.
Trong lòng nhịn không được nhẹ nhàng cầu khẩn. Thiệu Đình, cầu xin anh đừng gạt em nữa, xin anh nói cho em biết những chuyện anh giấu giếm. Mặc kệ là chuyện gì, mặc kệ xảy ra chuyện gì, em cũng sẽ tin anh vô điều kiện, đứng về phía anh. Thế nhưng, xin anh đừng gạt em, ngàn vạn lần đừng gạt em nữa!
“Không có... Năm trước nó chỉ gặp mặt với anh một lần, nói tự mình xin tới chi nhánh công ty ở nước ngoài một thời gian ngắn, sau đó liền không liên lạc với anh nữa.”
Tĩnh Tri chỉ cảm thấy hoảng hốt giống như có một sợi bông nhỏ bé dần dần kéo căng, đột nhiên liền chặt đứt. Miệng cô vẫn duy trì ngữ điều bình tĩnh không gợn sóng, vẫn như vừa rồi, hơi mang theo một chút lo lắng và nghi hoặc; “Rốt cuộc Thiệu Hiên đã xảy ra chuyện gì, lâu như vậy cũng không có một chút tin tức, thật là làm cho người ta rất lo lắng... Thiệu Đình, quốc gia Thiệu Hiên phải đi kia?”
Cô hơi chần chừ một chút, nói: “Có phải Việt Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551995/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.