Tĩnh Tri ôm Phi Đồng vào trong ngực, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai, lại sờ sờ tay nhỏ bé của nó, đều nóng hầm hập, tâm tình cô tốt hơn một chút: “Phi Đồng, cha cũng nhớ con, giống như con nhớ cha vậy. Chờ sang năm mới, mẹ dẫn con đi Australia học được không?”
“Tại sao phải đi Australia? Mẹ đi không?”
“Australia có rất nhiều rất nhiều chuột túi nha, còn có thảo nguyên lớn mênh mông bát ngát nữa...”
“Mẹ đi không? Cha đi không? Bác có đi không?”
Tĩnh Tri sửng sốt, chợt khó khăn lắc lắc đầu: “Phi Đồng đi trước đi, sau đó mẹ xử lý xong chuyện bên này, liền đi tìm con được không?”
“Con không muốn đi một mình đâu, cô giáo của tụi con nói, người một nhà phải vĩnh viễn ở cùng một chỗ .” Thằng bé vừa xem phim hoạt hình phát trên ti vi, vừa ngây thơ nói.
Tĩnh Tri ngơ ngẩn, hồi lâu sau cũng không nói được ra lời. Không biết Mạnh Thiệu Đình vào từ lúc nào, tinh thần Tĩnh Tri hoảng hốt, nên không có chú ý tới thần sắc trên mặt anh rất khó coi, mặc dù miễn cưỡng tươi cười, nhưng đáy mắt lại không ngừng toát ra vẻ lo lắng và khủng hoảng nồng đậm...
Trên bàn cơm lớn như vậy, chỉ có ba người, nhìn thế nào cũng có chút thê lương. Cha mẹ Mạnh Thiệu Đình đều đang ở bệnh viện, anh canh giữ ở bệnh viện cả ngày, buổi tối mới gấp gáp trở về bồi Tĩnh Tri. Mà lúc này Tĩnh Tri lại không thể không nghĩ đến cha mẹ đã mất, nhất là ở trong Tĩnh Viên này, mỗi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551980/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.