Mạnh Thiệu Đình hơi giương mắt lên, nhìn thấy hắn, ánh mắt khẽ chuyển, lại rơi trên người Phó Tĩnh Ngôn có thần sắc bất định ở một bên. Khóe môi của anh chậm rãi nâng lên một chút, "Chỉ là ngẫu nhiên đi ngang qua, nên tới nơi này liếc mắt nhìn."
"Đi tới ngồi một chút?" Ý cười của Mạnh Thiệu Tiệm càng sâu, lại bỗng nhiên đưa tay vỗ lên trán của mình một cái, "Anh thiếu chút nữa quên mất, trước đây lão nhị đều tới nơi này mỗi ngày, chắc hẳn cũng không lạ gì..."
"Lúc này tôi còn có chút chuyện muốn làm, không quấy rầy anh cả làm việc, đi trước một bước."
Giọng nói Mạnh Thiệu Đình như giếng cổ, chậm rãi cắt ngang lời của hắn, hơi gật đầu, xoay người liền đi đến đại sảnh.
Sắc mặt An Thành không sợ hãi liếc mắt nhìn Mạnh Thiệu Tiệm một chút, cắn răng một cái, đuổi mấy bước theo kịp Mạnh Thiệu Đình. Ý cười của Mạnh Thiệu Tiệm cũng chìm xuống từng chút, ánh mắt hắn âm độc sắc bén, thẳng đến khi không nhìn thấy Mạnh Thiệu Đình, hắn mới chậm rãi thu hồi tầm mắt. Lại thoáng chạm vào trên ánh mắt có chút cứng đờ của Phó Tĩnh Ngôn, cánh tay cô ta khoác trên tay hắn chợt rơi xuống, Mạnh Thiệu Tiệm cúi đầu mở miệng: "Tĩnh Ngôn, chúng ta lên đi."
Phó Tĩnh Ngôn lập tức thu hồi tầm mắt, cô ta có chút xấu hổ liếc mắt nhìn Mạnh Thiệu Tiệm một cái, lấy lòng mỉm cười: "Ừ, Thiệu Tiệm, chúng ta lên đi."
Mạnh Thiệu Tiệm giấu giếm thanh sắc, kéo cô ta đi vào thang máy. Giây phút cửa thang máy đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551907/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.