Cách đó không xa dừng một chiếc Maybach màu đen, ở nơi đèn đuốc sáng trưng lại bao phủ trong bóng tối vô biên như là một con thú ngủ đông.
Người đàn ông có vóc người khôi ngô ngồi ở chỗ phía sau, trong áo gió đen hơi mỏng hé ra khuôn mặt nghiêm nghị cực kỳ âm trầm và lạnh lùng. Nhưng lúc này, khóe môi hắn lại có độ cong hòa hoãn, giống như hơi cười. Ánh mắt nhìn xuống phía dưới, lại bao phủ ở trên khuôn mặt nho nhỏ của đứa bé.
"Chú là ai?" Trong lòng đứa bé tràn đầy hiếu kỳ, trừng lớn mắt đẹp nhìn người đàn ông này, cũng không hề sợ hãi.
"Cháu không biết bác, nhưng bác biết cháu." Ý cười của Mạnh Thiệu Tiệm càng sâu, thậm chí còn yêu thương đưa tay sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của Phi Đồng: "Bác không chỉ biết cháu, còn biết cha của cháu nữa."
Phi Đồng đột nhiên mở to hai mắt: "Chú gạt người." Tiếng nói đáng yêu, dưới sự trẻ thơ lại lộ ra mấy phần mùi vị động lòng người.
"Bác là người lớn, người lớn chắc chắn sẽ không lừa trẻ con." Mạnh Thiệu Tiệm mỉm cười mở miệng, khoát tay phân phó tài xế lái xe.
"Thật vậy chăng? Vậy chú nói cho cháu biết, cha cháu là ai?"
"Như vậy, cháu nguyện ý tin bác sao?"
"Cháu tin lời của chú, chú sẽ giúp cháu gặp cha ư?"
"Đương nhiên."
Trẻ con không có nhiều cong cong quẹo quẹo, càng không biết tâm phòng người là cái gì, giống như là có người muốn cho nó ăn kẹo ngon, nó sẽ lập tức đáp ứng đi với người ta.
"Được rồi, cháu tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551882/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.