Cô bỗng ngẩng đầu, cả người giống như bị hút vào trong con ngươi đen như mực kia, tim như nổi trống, đập rất nhanh, lại hơi chìm nghỉm xuống đáy cốc.
Cô không biết nên trả lời như thế nào.
Đây không giống như là cầu hôn giữa nam nữ bình thường, chỉ cần dựa vào thích hoặc là không thích, trả lời nguyện ý hay là không muốn.
Trong lòng cô chua xót không chịu nổi, mà anh càng giống như đứng ở bên ranh giới vách núi, trái tim thình thịch nhảy lên kịch liệt, nhưng nhiệt độ lòng bàn tay lại lạnh xuống.
Anh muốn liều mạng tìm đề tài đánh vỡ cục diện bế tắc, cô muốn liều mạng tìm môt lý do xóa tan xấu hổ, nhưng càng hoảng loạn thì càng không có cách nào. Trong khoảng thời gian ngắn, hai người đứng mặt đối mặt như vậy, lại chỉ nghe tiếng hô hấp và tim đập của đối phương.
Ngay lúc không khí bị đè nén gần như sắp nổ tung, bỗng nhiên chuông điện thoại phá vỡ yên lặng khó chịu này.
Mạnh Thiệu Đình và Tĩnh Tri gần như là đồng thời thở dài một hơi, anh cười với cô một tiếng, đưa tay lấy điện thoại ra: "Anh nhận điện thoại một chút."
"Được được, tùy ý anh." Cô cũng cố gắng nặn ra một nụ cười nhạt, xoay người đi vào phòng ngủ: "Có chút khát nước, đi rót ly nước."
Anh không lên tiếng, nhìn dãy số nhấp nháy trên màn ảnh. Bà Mạnh gọi tới, anh không muốn nhận, liền cúp.
Lại gần như là liền gọi tới, Mạnh Thiệu Đình hơi nhíu mày. Mẹ luôn luôn là một người kiêu ngạo, nếu anh không nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551878/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.