Mạnh Thiệu Đình cảm giác mình thật sự hơi nổi giận, cô luôn luôn có thể thành công chọc tức anh!
"Anh đừng vọng tưởng nữa, anh nghĩ rằng tôi không biết tối nay là anh cố ý sắp xếp ư? Tôi không gặp anh, anh không dám quang minh chính đại tìm tôi, liền dùng loại phương pháp này. Thủ đoạn của anh luôn luôn mờ ám, giống như con người của anh..."
Cô vẫn đang thao thao bất tuyệt, giọng nói cũng lớn hơn. Mạnh Thiệu Đình sợ bọn Thanh Thu nghe được sẽ không thoải mái trong lòng, trong đầu có chút choáng váng, đang tính toán biện pháp tốt nhất khiến cô câm miệng...
Cô vẫn ngồi ở trên người của anh, hai người mặc đều không coi là nhiều. Nhiệt độ cơ thể của cô truyền đến cuồn cuộn không ngừng, tay anh còn ở trên eo cô, vòng eo duyên dáng như trước, nếu như có thể lắc lư ở trên người anh...
Anh nhanh chóng ngăn lại suy nghĩ rối loạn này, lập tức ôm cô, ngay sau đó liền đứng dậy, vẫn ôm chặt lấy hông cô, đi ra ngoài.
Thanh Thu nhìn thấy hai người bọn họ, đáy mắt hàm chứa mấy phần ý cười, cúi đầu nói mấy câu với Thẩm Bắc Thành, lại cười mỉm liếc mắt nhìn Tĩnh Tri một cái. Tĩnh Tri đang liều mạng giãy giụa, một đường quyền đấm cước đá không ngừng, vừa nhìn thấy ánh mắt Thanh Thu, cô mới chú ý tới mình lúc này giống như là náo loạn không được tự nhiên với Mạnh Thiệu Đình...
Nhịn không được hung hăng liếc mắt nhìn anh một cái, mới miễn cưỡng giữ vững một chút phong độ cuối cùng, "Đi" ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551794/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.