Editor : May
Bình Bình nghe anh nói không nỡ, trong khoảng thời gian ngắn lại đắc ý vênh váo, càng thổi phồng hơn, lại miêu tả Tĩnh Tri thành một nữ chính đau đớn đáng thương yên lặng yêu nam chính trong tiểu thuyết, lúc bởi vì hiểu lầm bị nam chính đuổi đi, có miệng cũng khó mở lời, cô gái nhỏ mảnh mai đau lòng muốn chết...
Tĩnh Tri nghe không vô, cau mày mở miệng: "Bình Bình, em lại đang nói xằng nói bậy, cẩn thận chị phạt..."
"Aizz, tuổi Bình Bình còn nhỏ, có chút sai lầm cũng không nên phạt cô bé. Tĩnh Tri, em cũng mệt mỏi, tôi dẫn em đi nghỉ ngơi."
Mạnh Thiệu Đình lại đúng lúc cắt ngang lời nói của Tĩnh Tri, anh thậm chí còn đặc biệt ôn nhu cười cười với cô nhóc kia, cũng dặn cô bé đi nghỉ ngơi .
Bình Bình càng đắc ý, lúc đi ra ngoài thiếu chút nữa không thấy đường đi, làm hại Tĩnh Tri nhịn không được cười ra tiếng.
Sau khi tắm xong, Mạnh Thiệu Đình hiển nhiên cũng không có tính toán rời đi, Tĩnh Tri cũng không để ý anh, tự đi ngủ. Chỉ chốc lát sau, Mạnh Thiệu Đình cũng đi đến trên giường, sau khi nằm xuống liền nhẹ nhàng ôm cô.
Tĩnh Tri nắm ra giường, thay đổi hoàn cảnh mới càng không hề buồn ngủ. Sau khi lật người mấy lần, cuối cùng cô chậm rãi mở miệng: "Có phải anh có chuyện gì muốn nói với tôi không?"
Dưới ánh trăng mông lung, gò má của anh mờ mịt nhìn không rõ ràng lắm, Tĩnh Tri yên tĩnh nhìn anh trong bóng tối, sau một lúc lâu, đường nét của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551723/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.