Editor: May
"Ngày hôm qua, trận mưa kia thật sự là đủ nước, nhìn từng nụ hoa trĩu nặng hôm nay, em thấy một lát cũng sẽ nở ra. Trong vườn hoa này của chúng ta nhất định là mùi thơm nức mũi! Aizz, tiểu thư, chị qua nằm dưới bóng cây bên kia đi, mặt trời lên cao rồi mà người còn chạy tới phơi nắng, nếu như để nhị thiếu biết, lại muốn mắng chúng ta!"
Từ sau khi tỉnh dậy, thân thể bắt đầu nặng, chính quản gia tự mình chọn một cô bé - tên là Bình Bình ở một trấn nhỏ, ngoại ô thành phố A, vẫn ở bên cạnh chăm sóc cô. Hai người ngày ngày ở cùng một chỗ, chung đụng cũng không giống như chủ tớ, mà như là hai chị em không có gì giấu nhau.
Tĩnh Tri nghe cô bé oán giận xong cũng không giận, ngược lại vẫn nhìn những đứa hoa nhỏ của mình, cô đi chưa tới hai bước, trên trán đã có mồ hôi, nhưng đáy lòng vẫn không ngừng vui sướng, một là những bông hoa này chút nữa sẽ nở, mà một nửa nguyên do kia... lại tạm thời không thể nói.
"Chị!" Bình Bình quýnh lên, liền gọi ra xưng hô thường ngày hay gọi, Tĩnh Tri ngẩng đầu cười híp mắt liếc nhìn cô một cái, lau một chút mồ hôi trên trán: "Được rồi, chị lập tức đi qua, em yên tâm đi, không ai tố cáo em, nhị thiếu cũng sẽ không biết đâu."
Cái miệng nhỏ nhắn của Bình Bình chu lên thật cao: "Chị không nói, nhưng nếu chị có mệnh hệ gì, nhị thiếu còn không lột da em sao?"
Tĩnh Tri cười nhíu mắt quyến rũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551719/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.