Mạnh Thiệu Đình chỉ cảm giác mình trở nên ngây ngốc, anh không biết làm sao để ngẩng đầu lên, cũng không biết mình làm sao đối mặt với ánh mắt dò xét và nghi ngờ đánh giá kia, thậm chí anh không biết sao mình có thể run rẩy nhẹ nhàng mở miệng:
"Không phải cô ấy, tôi dám đảm bảo với các ngài, không phải Phó Tĩnh Tri làm."
Ánh mắt anh rất dọa người, mặt lại trắng như tờ giấy, anh liếc mắt nhìn sắc mặt ám trầm của Mạnh Chấn Tông, lại nhìn vẻ mặt lóe lên của mọi người, nói từng câu từng chữ: "Tôi sẽ tra rõ chuyện này, cho mọi người một cái công đạo."
"Thiệu Đình, chuyện đã đến nước này, con còn muốn che chở cho cô ta sao? Lần này chúng ta tổn thất lớn như vậy, nếu như không phải Thiệu Tiệm bàn thành một mối làm ăn, cho chúng ta cơ hội thở dốc, lần này Mạnh thị chúng ta ắt gặp phải tổn thất nặng! Tuy nói như thế, nhưng tổn thất lần này cũng khó có thể tính ra, chúng ta vì lần cạnh tranh này, đã đầu tư vào bao nhiêu nhân lực, vật lực, tài lực? Thiệu Đình con tới tính đi, con tới nói câu công đạo, hậu quả như thế, ai tới gánh?"
Mạnh Chấn Tông chỉ cảm thấy cực kỳ tức giận, vừa tức vừa đau, ông luôn luôn coi trọng đứa nhỏ này, nhưng hiện tại xem ra, nó thực sự bị người phụ nữ kia làm mê mẩn tâm hồn rồi!
"Ba, con đã nói không phải cô ấy, không có chứng cứ chứng minh là cô ấy, từ đầu chí cuối, Tĩnh Tri chưa bao giờ tiến vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551718/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.