Gió lạnh thổi vào, hắn cảm thấy ngực đau tức tựa hồ đỡ hơn một chút, vừa ngẩng đầu, lại nhìn thấy An Thành đang vội vã bước qua.
"Nhị thiếu, không thấy tam thiếu gia đau!" An Thành tức khắc đổ mồ hôi lạnh, hắn nguyên bản nghĩ Tam thiếu mắt không nhìn thấy, liền phái hai thuộc hạ dẫn hắn ra sân bay, không ngờ, tam thiếu mượn cớ đi nhà vệ sinh, mất tích ngay trong nhà vệ sinh,hắn mắt không nhìn thấy gì, tiền cũng không mang, hai thuộc hạ kia đem sân bay muốn lật tung cũng không tìm thấy người!
"Gấp cái gì, Thiệu Hiên mắt không nhìn thấy,có thể chạy được bao xa? Cho thủ hạ đi tìm kĩ lại, lập tức đưa hắn đuổi về nước Mĩ, không được sự cho phép của ta, không cho hắn trở về."
"Là, nhị thiếu, các anh em đã đi tìm suốt đêm." An Thành mệt mỏi, còn nói thêm: "Thẩm tiểu thư gọi cho thuộc hạ mấy cuộc điện thoại ép hỏi tung tích của ngài, thuộc hạ nói như ngài phân phó, Thẩm tiểu thư không tin, bảo là muốn suốt đêm trở về, nhị thiếu, ngài xe cái này làm sao giờ?"
Mạnh Thiệu Đình nhíu mi, xua tay ý bảo hắn không nói nữa, hắn xoay người kéo cửa, mắt nhìn thấy người nằm trên giường kia, tựa hồ như có chút ngốc mơ hồ nhìn về phía cửa, hắn nhìn thấy trên mặt cô có hai hàng nước mắt, trái tim trở mình đau đớn một trận, hắn rất nhanh đóng cửa lại, lấy di động ra.
"Ta gọi điện thoai cho cô ấy, cậu không cần xen vào nữa, Hawaii bên kia thế nao?"
"Nghe Thẩm tiên sinh nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551679/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.