"Đúng vậy, ta thế nhưng đều cùng cô ấy ly hôn đã năm năm, thế nhưng cậu có biết không, có đôi khi nửa đêm ta nằm mơ thấy cô ấy, hoảng hốt vì ảo giác, giống như chúng ta còn chưa có ly hôn, tựa như cô ấy ở thư phòng ngay sát vách..."
"Nhị Thiếu..." An Thành không biết nói gì cho phải, lại thấy hắn hơi khoát tay: "Điện thoại di động ta sẽ không mở, nếu như bên kia gọi điện tới, hãy nói không biết ta ở đâu."
Hắn xoay người hướng phòng bệnh đi, An Thành choáng váng, hoảng lại nói: "Thiếu gia, ngài chính là lại thích Phó tiểu thư, cũng không cấp này một chốc..."
Mạnh Thiệu Đình cước bộ dừng một chút, bỗng nhiên cười, hắn xoay người nhìn An Thành: "Ta cho tới nay đều có chút hiếu, lần này, ta muốn thử tư vị của đại nghịch bất đạo, An Thành, ta cũng không phải thích cô ấy nhiều, ta chính là muốn để cho người khác biết, Mạnh Thiệu ĐÌnh ta không phải cả đời đều bị người khác điều khiển, lần này, ta không muốn kết hôn."
Hắn nói xong, lại là trước mắt chương hoa, nhợt nhạt cười, nhàn nhạt nói: "Cậu trở về đi, ta đêm nay ở đây coi chừng cô ấy."
"Nhị Thiếu!" An Thành vừa nghe được lời này lập tức mắt liền nóng nảy, hắn mấy bước đuổi theo: "Thuộc hạ biết ngài không muốn cùng Thẩm tiểu thư kết hôn, thế nhưng, nhị thiếu, xin ngài nghĩ lại, nếu như chọc giận lão gia, ngài thế nào bảo toàn Phó tiểu thư?"
"An Thành, chẳng lẽ trong mắt cậu ta chính là người cần sự che chở của cha, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551678/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.