Tĩnh Tri bước đi lung tung, vậy mà lại đi tới chỗ một đài phun nho nhỏ ở nơi đó. Trời lạnh như vậy nên trên mặt nước đã kết thành băng, không còn nhìn thấy cột nước phun mỹ lệ nữa rồi.
Giờ phút này Tĩnh Tri mới có chút ảo não, mình vậy mà đã bỏ lỡ nhiều phong cảnh đẹp đẽ đến vậy.
Cô đứng yên lặng một hồi, bỗng nhiên có một kích động nho nhỏ, giữ chặt chiếc móc khoá trên người, Tĩnh Tri bắt đầu ra sức dồn tuyết, từng chút từng chút dồn thành quả cầu tuyết, sau đó đánh đống thành một người tuyết với thân thể mập mạp, tiếp đó là cái đầu đáng yêu, cô nhặt hai hòn đá nằm lạnh ở trên mặt tuyết làm đôi mắt, cuối cùng, cô dứt bên dưới vạt áo bành tô của mình ra một chiếc cúc áo màu đỏ sậm làm miệng cho người tuyết, đại công cáo thành! Tĩnh Tri hà hơi lên hai bàn tay đông cứng của mình, nheo mắt cười cười, nhìn người tuyết xấu xí kia.
Cách đó không xa, trên tầng cao của một tòa nhà đứng đơn lẻ, có một người thân hình cao lớn đứng dựa vào cửa sổ, từ nơi cửa sổ đang phóng nhìn ra hình ảnh ở phía xa, đôi mắt đen sắc sảo tập trung vào bóng dáng được bao quấn đến tròn vo kia, nhìn cô bận rộn, nhìn cô nhảy nhảy hoạt động đôi chân bị đông cứng, trên mặt anh nở một nụ cười cực kỳ ngọt ngào, nhìn cô dùng chân viết ra ở trên mặt tuyết một hàng chữ.
“Thiệu Đình, có thể được ở vĩnh viễn một chỗ cùng nhau hay không”.
Mạnh Thiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551582/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.