Edit: V.O
"Lục đại ca, người đó là ai? Anh ta dựa vào cái gì mà nói e có bệnh, còn nói..."
Sau khi người đi, Thịnh Mỹ Ngọc uất ức nhìn Lục Du Sinh, nén nước mắt, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ rơi xuống.
Lục Du Sinh nhìn lướt qua cô ta, thản nhiên nói: "Thịnh tiểu thư, tôi nhớ lát nữa còn có hẹn, tôi cáo từ trước."
Sau khi nói xong, không để ý vẻ mặt vừa xấu hổ vừa cáu giận của Thịnh Mỹ Ngọc, lướt qua cô ta đi ra phía ngoài.
"Lục đại..."
Thịnh Mỹ Ngọc mở miệng.
Cô ta phát hiện Lục Du Sinh đã đi thật rồi, nhất thời tức giận đến dậm chân.
Đều do Thịnh Thiên Kim!
Nếu con nhỏ Thịnh Thiên Kim thối tha đó không xuất hiện, vậy Lục đại ca cũng sẽ không lạnh lùng với cô ta như thế, người đàn ông có sắc mặt không tốt kia cũng sẽ không khiến cô ta mất mặt trước mặt mọi người!
Cho nên, đây đều là lỗi của Thịnh Thiên Kim!
Không được, cô ta phải nhanh đi về, nói chuyện này với mẹ cô ta.
...
Bên này, Thịnh Thiên Kim được Bạch Thận Ngôn dẫn ra khỏi khách sạn.
Cho đến khi lên xe, tâm tình của cô cũng rất tốt.
Cô quay đầu, lén nhìn nhìn người đàn ông ngồi nghiêm chỉnh bên cạnh cô, trong lòng không kiềm được vui vẻ.
Không nghĩ tới, không nghĩ tới.
Không nghĩ tới Bạch Thận Ngôn lại còn là người phúc hắc, miệng độc như vậy.
Tới bây giờ cô cũng còn nhớ rõ, bộ mặt chột dạ lại cam chịu lúc đó của Thịnh Mỹ Ngọc.
"Ha ha ha ha..."
Đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-dung-toi-day/555718/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.