“Tôi muốn nghe.” Kỳ Dạ đẩy Thạch Lãng sang một bên, dán lỗ tai vào bụng cô. 
Thạch Lãng nắm cổ áo cậu ném ra, giận dữ hét: “Nói thế nào tôi cũng là chú hai, tôi nghe trước, Cậu đợi ở bên cạnh!” 
“Anh.......Anh.......Anh.......” Kỳ Dạ tức giận nhưng cũng chỉ có thể đứng trợn mắt, dù sao đánh cũng không lại hắn ta, không thể nói tục trước mắt Bánh bao đậu! Buồn bực! 
Loan Đậu Đậu nhìn bọn họ quan tâm bảo bối trong bụng không khỏi khẽ cười. Có lẽ đứa bé này có thể hòa giải mối quan hệ của ba anh em nhà họ Thạch, nhìn xem bây giờ không phải Thạch Lãng cùng Kỳ Dạ ở chung một chỗ không phải rất tốt sao! 
Thạch Lãng dán tai vào bụng cô, nín thở, ngẩng đầu hỏi: “Tại sao lại im lặng? Có phải ngủ rồi không?” 
“Làm sao biết chứ? Mới vừa rồi thật sự có đá em, anh không tin em sao?” Đậu Đậu cong miệng. 
“Dĩ nhiên không phải, anh nghe lại thử.” Lỗ tai tiếp tục dán vào bụng cô, sắc mặt khẩn trương khiến Kỳ Dạ đứng một bên cũng nín thở, ánh mắt nhìn chằm chằm bụng Bánh bao đậu. 
Chợt....... 
“Động.......Anh có nghe thấy......thật sự động.......” Thạch Lãng quỳ gối cạnh cô, ngửa đầu nhìn cô kích động sắp rơi nước mắt. Đôi tay run rẩy, giống như hắn ta mới là ba của đứa bé trong bụng! 
Kỳ Dạ lập tức đi tới, dịu dàng nói với bụng cô: “Bảo bối, chú là chú út, cháu đá chú út một cái đi! Đá ngay đi, dùng sức một chút cũng được!” 
Nói xong dán lỗ tai vào bụng cô, khẩn trương nín thở, ánh mắt không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-doi-bung-tho-trang-mo-cua-di/551185/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.