“Hả?” Loan Đậu Đậu sửng sốt, vẻ mặt mờ mịt, tặng bật lửa còn có ý nghĩa gì sao? Vừa mới chuẩn bị nói chuyện điện thoại di động chợt vang lên: “Xin lỗi tôi nghe điện thoại một chút.”
Thạch Thương Ly không lên tiếng ánh mắt ngầm đồng ý. Cúi đầu nhìn đồ vật trong lòng bàn tay, đây là món quà ý nghĩa nhất mà hắn nhận được.
“Alo.......” Loan Đậu Đậu cố ý nhỏ giọng: “Bây giờ sao?........Được rồi.......Chờ em.”
Sau khi cúp điện thoại Loan Đậu Đậu cẩn thận nhìn hắn, đáy mắt có một chút bối rối. Ánh mắt cúi nhìn đồng hồ, đã không còn nhiều thời gian. Lập tức đứng lên, cởi tạp dề ra cầm túi xách chạy đến cửa vừa đeo giày vừa nói: “Tôi có việc đi ra ngoài một chút, lát nữa sẽ về ăn bánh sinh nhật cùng anh.......”
Thạch Thương Ly nhíu mày, đứng lên đi về phía cửa, lúc cô muốn mở cửa thì hắn lấy tay đè cửa lại. Sắc mặt tái xanh, ánh mắt sắc bén, môi mỏng khẽ mở giọng nói lạnh lẽo từ trong cổ bật ra: “Em có thể không đi.......”
Loan Đậu Đậu theo bản năng cắn môi, ánh mắt lo lắng nhìn hắn, vội vàng nói: “Cái đó.......Tô Triệt phải quay về Pháp, bây giờ anh ấy đang ở sân bay chờ gặp tôi. Anh để tôi đi, rất nhanh sẽ.....Rất nhanh sẽ quay lại, nhất định về kịp trước mười hai giờ để ăn bánh sinh nhật cùng anh.”
Thạch Thương Ly vừa nghe đến “Tô Triệt”, sắc mặt càng lạnh hơn, chân mày nhíu lại, gân xanh nổi đầy trên trán. Một lúc sau khẽ nói một câu: “Loan Đậu Đậu, hôm nay là sinh nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-doi-bung-tho-trang-mo-cua-di/551137/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.