"Được, đừng khóc,cái gì cũng đừng nói, trước cứ lưu số điện thoại ở phía trước lễ tân,hiện tại anh có chút việc bận, chờ anh làm xong việc anh sẽ lập tức gọiđiện thoại cho em, công ty anh vẫn cần người cận lực làm việc, anh sẽnói các cô ấy, em cũng đừng cùng các cô ấy so đo."
Tần TrácLuân xử sự rất công bình, anh cũng không có trách Nhiễm Nguyệt và cô gái phụ trách lễ tân, cũng công bình để cho Hứa Mộng Phỉ trở về, anh choNhiễm Nguyệt một ánh mắt, ý bảo cô ấy cứ đi lên lầu.
"Anh, anh đuổi em đi?"
Hứa Mộng Phỉ khóc thực quá chật vật, cô dùng dáng vẻ không thể tin đượcnhìn Tần Trác Luân, anh, anh chẳng những không mời mình đi vào văn phòng của anh, ngược lại còn sử dụng lý do vội vàng xử lý công việc, cũngkhông trách phạt vị thư ký và cô gái phụ trách lễ tân kia nữa, anh đãthay đổi rồi.
"Không phải, hiện tại anh bề bộn nhiều việc,em trước nghe lời, mà anh còn nhớ rõ trước kia em vẫn là một cô gái dịudàng nghe lời, anh tin tưởng em đã chịu nhiều khổ cực như vậy thì sẽcàng làm cho em càng kiên cường càng hiểu chuyện hơn đúng không, hiệntại em đi đến trước lễ tân nơi đó lưu lại dãy số điện thoại, khi nào anh xong việc sẽ lập tức gọi điện thoại cho em, tấm thẻ này em cứ cầm, nghĩ muốn mua cái gì thì cứ đi mua, mật mã giống như trước đây. Em vẫn cònnhớ rõ mật mã đúng không?"
Tần Trác Luân lấy từ trong ví tiền ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-con-duoc-me-trom-di/2453424/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.