"Hải Dụ. . . . . .cậu đừng cắn môi nữa, cứ thoải mái mà kêu lên!" Vân Tiểu Tiểu vừa đỡ Hạ Hải Dụ, vừa an ủi cô.
"Không sao . . . . . . Tớ . . . . . Còn có thể!" Hạ Hải Dụ hít thở sâu vài cái, mồ hôi trên trán cũng đã làm ướt tóc.
Cô nỗ lực bảo trì nụ cười, cô tin tưởng mình có thể, cô rất yêu cục cưng, cô đã đợi cục cưng gần mười tháng rồi, cuối cùng cũng sắp được gặp mặt cục cưng!
Từng giây từng phút trôi qua, Hạ Hải Dụ ngày càng đau dữ dội hơn, cuối cùng đã nghe thấy tiếng còi của xe cứu thương.
"Hải Dụ, xe tới rồi, xe tới rồi, cố gắng thêm chút nữa! Hãy dũng cảm lên!" Vân Tiểu Tiểu nắm thật chặt tay Hạ Hải Dụ, lòng bàn tay cũng đã đầm đìa mồ hôi.
"Được! Tớ biết rồi. . . . . . Tớ sẽ dũng cảm. . . . . ." Vì cục cưng, vì anh, cô nhất định sẽ dũng cảm!
Leng keng. . . . . . Leng keng. . . . . .
Chuông cửa vang lên.
Vân Tiểu Tiểu run chân chạy đi mở cửa, đối với bác sĩ cùng y tá bên ngoài nói, "Phụ nữ có thai ở bên trong, nhờ mọi người, nhất định phải giúp cho cả mẹ và con đều bình an!"
"Yên tâm đi, tiểu thư, chúng tôi nhất định sẽ làm hết sức!"
Nói xong, mấy nhân viên cứu hộ đặt Hạ Hải Dụ lên băng ca, sau đó hộ tống xuống dưới lầu, trong xe cứu hộ đã sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-cap-tren-out/1944617/chuong-211.html