Dĩ nhiên cuối cùng là Như Y trả tiền, nơi này chỉ là một quán ăn bình dân, sao lại có thể quẹt thẻ được chứ!
Lúc đi ra cửa, Hoắc Doãn Văn áy náy xin lỗi: "Đây là lần đầu tiên có cô gái mời tôi ăn cơm đấy!"
"Đây cũng là lần đầu tiên tôi mời một người đàn ông ăn cơm!" Cô cười, nói."Thế nào, tâm tình có tốt hơn chưa?"
"Cảm ơn cô!" Lần này, Hoắc Doãn Văn nói với cô lời cảm ơn.
Bọn họ nhìn nhau cười.
Ăn uống no nê, lại được ngồi cạnh mỹ nam, trong lòng Như Y không khỏi hài lòng. Vì không khí xung quanh bị toàn bộ hơi nóng của thức ăn bao phủ nên gò má của cô ửng đỏ, hơi mỉm cười!
"Đang cười cái gì thế?" Hoắc Doãn Văn hỏi, điệu bộ của cô làm cho anh không giải thích được.
"Ha ha, tôi đang suy nghĩ nếu như bạn cùng phòng và đồng nghiệp mà biết tôi và anh cùng nhau đánh bóng bàn, rồi lại cùng ăn uống, thế nào cũng hâm mộ và đánh tôi một trận!" Cô vừa nói, nụ cười trên mặt cũng thêm rạng rỡ!
"Có chuyện này sao?" Hoắc Doãn Văn có chút không tin.
Cô vội vàng gật đầu. "Đúng, đúng, rất kinh khủng, có lẽ anh không biết mình có bao nhiêu sự quyến rũ đâu, họ vô cùng hâm mộ anh!"
Hoắc Doãn Văn nghiêng mặt sang bên, như có điều suy nghĩ nhìn nàng một cô, muốn hỏi thêm, nhưng vẫn không hỏi, tiếp tục nhìn thẳng phía trước, chuyên tâm lái xe.
Khi xe dừng ở dưới lầu nhà cô thì Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-can-ba-xin-anh-dung-yeu-toi/3220924/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.