Không biết mình đã sống như vậy bao nhiêu lâu rồi, mỗi ngày trôi qua đều giống nhau, lặp đi lặp lại nhưng La Mục Nhiễm thật sự rất vui vì được gặp con trai của mình thường xuyên, cùng ăn cơm, cùng đi dạo, dù phải sống liệt toàn thân như vậy bà ta cũng không oán trách gì nữa. Nhưng sao hôm nay lại có một đội ngũ bác sĩ đến tận đây chứ? Đứa con trai của bà ta đang định làm gì nữa sao?
- Quản gia, những vị này sao lại vào đây vậy?
Quản gia luôn túc trực bên cạnh bà ta nên cũng không rõ tại sao bác sĩ lại đến đây.
Thấy vậy, một vị bác sĩ trong đó lên tiếng giải thích cũng như giới thiệu lại rõ ràng.
- Tô phu nhân, là thiếu gia đặc biệt mời chúng tôi đến đây để thực hiện một cuộc tiểu phẫu cho bà. Vì thiếu gia muốn bí mật thực hiện nên mới không thể đưa phu nhân đến bệnh viện của chúng tôi.
La Mục Nhiễm nghe bác sĩ nói vậy thì không khỏi bất ngờ, hình như đã hiểu được vấn đề nên bà ta mới xác nhận lại xem có đúng vậy không.
- Tiểu phẫu? Chẳng lẽ là chứng liệt toàn thân này của tôi?
Vị bác sĩ kia cười thân thiện, gật đầu xác nhận lại.
- Đúng vậy, tình trạng sức khỏe của phu nhân xuất phát từ một loại thuốc gây liệt cơ nên chỉ cần thực hiện một cuộc tiểu phẫu thì có thể hoạt động bình thường trở lại rồi.
La Mục Nhiễm suýt nữa không thể tin nổi vào tai mình nữa, từ lúc đưa bà ta về đây đứa con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-can-ba-anh-quen-em-roi-sao/1703578/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.