Mệt mỏi thật đấy, sao mà anh trai mãi vẫn chưa xuống đây.
vậy, có phải đang ngủ trưa hay không, nếu như đang ngủ trưa thì cô có nên về trước rồi tính tiếp hay không đây?
Vốn dĩ trong khoảng thời gian này Đường Viên Viên đã nghĩ kỹ rồi, không thể gặp Uất Trì Diệc Thù được, cô muốn chờ sau khi mình giảm béo xong mới tiếp tục tới đây tìm anh trai, cũng coi như là cho anh một bất ngờ nhỏ.
Nhưng trong lòng lại không nhịn được nỗi nhớ anh.
Lần này tới tặng quà, bên ngoài thì xem như là vì giúp Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn, trên thực tế cô cũng có suy nghĩ riêng của mình.
Ngay khi cô đang suy tư, Đường Viên Viên bỗng thấy hai bóng người đang chạy vội vàng ở phía xa xa, gương mặt cô lập tức hiện lên vẻ vui mừng, là Chung Sở Phong và anh trai.
Đường Viên Viên hưng phấn kiễng lên vẫy vẫy tay với hai người họ.
Chỉ chốc lát sau cửa phòng bảo vệ đã bị người khác kéo.
ra, Uất Trì Diệc Thù cũng chạy tới nhưng vẫn chưa ổn định lại hơi thở được, đôi mắt đen kịt dừng lại trên gương mặt nhỏ đang đỏ bừng lên vì nóng của Đường Viên Viên: “Sao lại tới đây vào lúc này chứ?”
“Anh” Sau khi phát hiện ra tâm tư của mình, lại đối mặt với ánh mắt chăm chú của Uất Trì Diệc Thù như vậy khiến cô không khỏi cảm thấy có chút ngại ngùng, mềm giọng gọi một tiếng.
“Bé Viên à”
Đúng lúc đó Chung Sở Phong chạy tới, so sánh với Uất Trì Diệc Thù một chút cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799365/chuong-2342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.