Sau đó Tiểu Nhan đưa Hàn Thanh đến quầy lễ tân trả phòng, khi đi theo anh ta đến bãi đậu xe dưới đất, Tiểu Nhan không nhịn được tới gần Hàn Thanh, nhỏ giọng kể chuyện: “Cô ấy tha thứ cho em rồi?
Trong giọng điệu có thể nghe thấy sự hưng phấn cùng kích động của cô gái nhỏ, Hàn Thanh không ngờ cô gái đó lại có ảnh hưởng lớn như vậy đối với cô, anh bất đắc dĩ nói: “Em vui lắm sao?”
“Đương nhiên” Tiểu Nhan dùng sức gật đầu, cô cắn môi dưới của mình: “Cô ấy bằng lòng tha thứ cho em, trong lòng em sẽ không còn gánh nặng nữa. Chồng à, em ích kỷ lắm sao?
Để cho trong lòng mình không có gánh nặng, cho nên em lại hy vọng cô ấy có thể quên đi tất cả mà tha thứ cho em, nhưng sau này em suy nghĩ lại một chút, nếu em là cô ấy thì em nào có thể dễ dàng buông xuống loại chuyện như vậy được?”
Nói xong, cô lại thấy may mắn ở trong lòng, Hàn Thanh chỉ thích một mình cô.
Anh ta không có chút tình cảm nào với Hứa Yến Uyển.
Nếu anh ta có tình cảm với Hứa Yến Uyển, cô cũng đã từng tự hỏi chính mình răng cô có để tâm hay không, nhưng vừa nghĩ đến, Tiểu Nhan đã cảm thấy mình hơi chịu không nổi, chớ đừng nói là chuyện này biến thành sự thật.
Cô vừa cảm thấy mình không chấp nhận nổi, đồng thời, vừa hy vọng Tiểu Bạch có thể quên đi tất cả, tha thứ cho mình, thật là quá ích kỷ.
Nhưng ai cũng ích kỷ, cô cũng hy vọng Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799237/chuong-2213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.