“Anh cũng chỉ làm được như thế này thôi sao?” Ánh mắt Giang Tiểu Bạch lạnh lùng nhìn Tiêu Túc. Lúc trước, cô ấy bị say rượu lên mới bị giữ lại hôn như vậy còn bây giờ người đã tỉnh rượu được bảy tám phần rồi.
Đây là lần đầu tiên mà cô ấy có thể tỉnh táo nhất sau khi uống rượu.
Ngay từ đầu, khi cô ấy đến đây muốn tìm Tiêu Túc một chút để xem dạo này cậu ta sống như thế nào, muốn xem những ngày cậu ta để mất đi cô ấy thì cậu ta vẫn sống như trước hay là trở nên đau khổ vì tình.
Sau đó, cô ấy lại thấy Tiêu Túc đang đỡ một người phụ nữ đi ra từ công ty lên xe taxi.
Cô ấy rời khỏi Tiêu Túc nửa năm, cậu ta còn không có đi tìm cô ấy mà lại đi giúp đỡ một người phụ nữ là đồng nghiệp trong công ty. Tiêu Túc đã như thế sao cô ấy có thể ngày đêm nghĩ về cậu ta chứ?
Cô ấy cảm thấy bản thân đúng là buồn cười hết mức có thể.
Tuy rằng hôm nay cô ấy đã uống rất nhiều rượu nhưng Giang Tiểu Bạch biết chưa bao giờ người cô ấy có thể tỉnh táo được như lúc này.
Cô ấy đứng thẳng người lại, ánh mắt nhìn Tiêu Túc như người từ trên cao nhìn xuống.
“Nụ hôn vừa rồi là nụ hôn cuối cùng tôi dành cho anh, Tiêu Túc, hôm nay chúng ta kết thúc ở đây.”
Nói xong, Giang Tiểu Bạch liền xoay người rời đi.
Cô ấy đi chưa được mất bước, không ngoài dự đoán Tiêu Túc nhanh chóng chạy đuổi theo cô ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799222/chuong-2198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.