Nghe thấy, Hàn Thanh ngừng một lát rồi quay đầu nhìn cô: “Là anh đang lây cho em sao?”
Tiểu Nhan: “… Anh bị cảm à”
“Tối hôm qua trời mưa, có bị một chút.”
Tuy nhiên, thể chất của anh ta không tệ và đang hồi phục nhanh chóng. Thế nhưng có vẻ như vì mấy ngày nay hai người họ cứ ôm ôm hôn hôn nhau suốt nên mới thế.
Nói không chừng cô thật sự bị anh ta lây bệnh.
Khi nghe thấy anh ta nói rằng mình có hơi cảm, Tiểu Nhan cảm thấy đau lòng, ôm lấy cánh tay anh ta: “Vậy bây giờ anh đã ổn chưa?”
“Nếu xảy ra chuyện, anh có thể chạy theo em như thế không?” Hàn Thanh cưng chiều nhéo mũi cô.
“Chẳng lẽ em thật sự bị anh lây bệnh sao?”
“Để phòng ngừa thì lát nữa em nên uống thuốc cảm đi.”
Tiểu Nhan nghiêm túc, gật đầu đồng ý, cho tới khi Hàn Thanh bưng một chén nước ấm và thuốc tới cho cô. Cô đưa mắt nhìn viên thuốc trong tay anh ta, bỗng nhiên nghĩ tới chuyện mình mang thai.
Cô đang mang thai vì thế không thể uống bừa được.
Nghĩ đến đây, Tiểu Nhan Tiêu lập tức nói: “Em, em không uống đâu.”
“Sao?” Hàn Thanh tưởng cô sợ uống thuốc nên anh ta nhẹ giọng dỗ dành cô: “Chỉ là thuốc cảm thôi. Không đẳng đâu. Uống chút nữa sẽ hết ngay thôi.”
“Không, không, em không uống đâu.”
Tiểu Nhan đứng dậy leo lên giường chui vào chăn bông “Chỉ là hắt hơi vài cái thôi. Không phải bị cảm đâu, em không muốn uống.”
Hàn Thanh: “…”
Ban nãy cô đã đồng ý, thế nhưng sao bây giờ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798894/chuong-1869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.